28.11.2018. Bài chép lại của SSHPA (21-4-2018; https://sc.sshpa.com/post/1100).
Tô Đông Pha (蘇東坡 1037–1101) kết bạn rất thân với Thiền sư Phật Ấn Liễu Nguyên.
Một hôm, ông đi thuyền ghé thăm Phật Ấn ngay lúc vị này đi vắng. Ðợi
mãi không được, ông bèn viết vài dòng lưu lại và những chữ cuối cùng là:
- Tô Ðông Pha, Phật tử vĩ đại, dù có tám ngọn gió (Bát phong) thổi cũng chẳng động.
Phật Ấn về đọc thấy thế liền viết thêm những dòng sau:
- Nhảm nhí! Những gì ông viết ở đây chẳng hơn gì phát rắm.
Khi nghe được lời lăng mạ này Tô Ðông Pha nổi giận lôi đình, cấp tốc đi thuyền qua sông. Thấy Phật Ấn, ông quát to:
- Thầy có quyền gì mà thóa mạ tôi như vậy? Tôi há không phải là một
Phật tử mộ đạo, chỉ để tâm đến đạo không thôi hay sao? Quen biết tôi lâu
như vậy không lẽ thầy lại mù quáng đến thế hay sao?
Phật Ấn chỉ lặng lẽ nhìn ông một vài giây, sau đó mỉm cười nói chậm rãi:
- Tô Ðông Pha, Phật tử vĩ đại kêu rằng tám ngọn gió cũng khó mà động
được ông một tấc! Thế mà giờ đây chỉ một phát rắm cũng thổi ông qua đến
tận bên này sông!
No comments:
Post a Comment